Người Bạn Đồng Hành và Những giọt nước mắt reo vui

by Thương Người Khó Thương

Cánh cửa phòng giải phẫu chợt mở, bác sĩ Denis- Sirhan giơ hai ngón tay dính chặtvào nhau, khi nhìn thấy T ngồi trong một góc nhỏ của phòng chờ đợi. Ánh mắt tuy mệt mỏi nhưng vẫn chiếu ra niềm hãnh diện và sung sướng của một bác sĩ chuyên khoa vừa đạt được kết qủa không ngờ …..T bật đứng dậy và muốn la thật to: “Anh đã qua rồi , anh đã hứa và đã làm được, con xin cảm tạ Chúa!” Một giọt nước mắt vừa rơi xuống, chảy dài trên má…..

Từ gần bảy tháng nay, dù đã biết là một ngày P sẽ vào bệnh viện để mổ não, khi phát hiện một malformation trong óc, dù đã chuẩn bị tinh thần, hoặc có những lúc như đã quên đi , khi thấy anh mỗi ngày có được sức khỏe tốt trở lại, những ngày Chúa Nhật sốt sắn đến Hôị Thánh, tìm hiểu về Thánh Kinh, những buổi họp nhóm …..rồi anh đã làm một quyết đinh quan trọng nhất của đời mình, chấp nhận Thánh Lễ BápTêm, để được trở thành con cái thật sự của Chúa. Lời dạy của Thánh Mathiơ 9:22, được anh ghi lại nắn nót và dán trước mặt , trong phòng làm việc….như nhắc nhở  anh …. như vun bón anh, để hạt giống của niềm tin mà CHA kính yêu đã ban cho, sẽ được nẩy nở và lớn mạnh,  sẽ trổ hoa và qua thử thách để được kết quả: quả ngọt của niềm tin về Cứu Chúa Giê-xu …………

Bác sĩ Tempieri , vừa đặt một cái gì đó xuống bàn,  rồi nhặt lên bỏ vào một cái khay khác đầy những vật dụng như kéo, dao, kềm…………chợt những tiếng kêu gọi thật lớn : Monsieur Quách, Monsieur Quách…Tôi chợt tỉnh dậy như vừa trải qua một giấc mơ, mà mọi người trong giấc mơ đó, ăn mặc như các cô y tá mà tôi thường gặp, một màu xanh đặc biệt của bệnh viện , màu xanh của hi vọng ,của sự xoa dịu hay niềm tin của một sự dấn thân ?…       Bốn tiếng hôn mê , sự làm việc của các bác sĩ , y tá chuẩn bị cho cuộc giải phẫu ngày mai , vị trí được xác định một cách chính xác không ngờ …….

Sáng nay, thứ ba, 31/05/2005.  8 giờ a.m, vào phòng mổ, nhìn từng người làm việc , thật chậm rãi , thật kỹ càng , sự im lặng ………..làm tôi chợt rùng mình.Không phải tôi sợ, có lẽ do nhiệt độ đang lạnh của phòng giải phẫu. Cô y tá thật nhiệt tình, ôm lấy tôi và nói : “ Tôi sẽ đắp thêm cho ông một chiếc mền nữa nhé? ……Tôi có đang lo sợ không ???  Vì là lần đầu tiên vào nằm trong phòng giải phẫu ? Hay vì biết chắc chắn chút nữa đây, bác sĩ sẽ mổ phân nửa sọ bên phải của mình, để tìm cách cắt bỏ đi phần  tật nguyền từ lúc sơ sanh đang làm nghẽn sự lưu thông đi về của Tim và Não ? Cánh cửa phòng chợt mở, một bác sĩ mang ”NET” thật gọn, trùm kín phần tóc, với chiếc  “MASH”, bao phủ gương mặt, lặng lẽ nhìn tôi không nói gì. Chắc là bác sĩ chuyên môn về gây mê đây. Nhìn ông ta đọc hồ sơ của tôi, hỏi sơ về sức khỏe và kiểm soát lại lần cuối, tên tuổi được ghi trên tấm thẻ, đang cột chặt nơi cườm tay, tôi nhắm nghiền mắt lại, trong ý tưởng của niềm tin, tôi thầm gọi : « XIN CHÚA HÃY Ở CÙNG CON. »

Một cảm giác rần rần vừa chạy lên từ bàn tay , vượt lên đến cườm tay và tôi đang chờ cảm giác đó chạy lên cao hơn , cao hơn ………………………lại những tiếng gọi thật to : Monsieur Quách ! Monsieur Quách ! Cảm giác bị vỗ nhẹ vào má …..tôi lại tỉnh dậy. Nhưng lần này, sự khát nước thật quá kinh khủng mà tôi chưa bao giờ trải qua trong đời mình. Đôi chân như đang bị những vật gì nặng lắm, đè lên, cánh tay tôi mỏi quá, muốn dời chổ để cảm thấy thoải mái hơn, nhưng chỉ là mong muốn chứ không thể làm gì khác hơn được là nằm chờ.

Monsieur Quách , ông có khoẻ không ? Có cảm thấy nhức đầu không? Hãy nắm lấy tay tôi và bóp mạnh , tôi muốn ông làm như vậy cùng lúc và bóp hết sức mình. Tôi làm theo như một đứa trẻ ngoan. Rồi đến phần đôi chân « Pull » và « push » ….Ông có biết là ông đang ở đâu không?? Thành phố nào?? Hôm nay là ngày mấy và thứ mấy?? Tôi lại trả lời theo sự nhận xét của mình, giọng nói thật nhỏ và thật yếu, nhưng chắc chắn tôi biết là mình vừa được giải phẫu xong và  biết là mình vừa nhớ lại hoàntoàn .

Giờ này Mẹ tôi đang trên máy bay , bay về lại VN. Trên quãng đường xa xôi đó, Mẹ đang thật buồn, đang nghĩ về đứa con trai của mình : đã giải phẫu chưa ?? Kết quả ra sao?? Đã tỉnh lại chưa?? Và bên cạnh nó có ai không?? Để khi tỉnh dậy được yên lòng??

Con đang khóc đây, cố cản lại, nhưng những giọt nước mắt cứ rơi xuống, cuộc đời này con vẫn là đứa con không ra gì ,vì vẫn còn làm buồn Mẹ. Con đã hứa với mình là sẽ không làm buồn Mẹ nữa. Không muốn Mẹ lo âu trên đoạn đường dài vì tuổi già, sức yếu, con đã dấu Mẹ từ một tuần nay, từ hôm nhận được tin của bệnh viện. Con vẫn nghĩ rằng ngày vào bệnh viện sẽ là ngày hôm sau, khi Mẹ đã lên máy bay rồi. Nhưng vào giờ cuối , một ngày trước khi Mẹ về, ngày mỗ được thay đổi và nếu con không báo cho Mẹ biết, hôm ra Phi trường, không thấy con Mẹ sẽ buồn và lo âu sẽ nhiều hơn. Nên con đã đến nhà vào buổi chiều trước ngày Mẹ lên đường để từ giã và đã không đành lòng dấu Mẹ nữa rồi…….Giờ đây ngồi nghĩ lại, những gì được biết qua lời kể lại của các em, con biết là Mẹ đã muốn dừng chuyến đi, vì lo cho con. Mẹ ơi, con yêu và thương Mẹ nhiều lắm, Mẹ ơi !!

« Hỡi con hãy vững lòng, đức tin con đã làm cho con được lành. » ( Mathi-ơ 9:22)

Chắc chắn như vậy vì CHÚA đã chữa lành bệnh cho tôi, người mang một malformation trong óc từ lúc mới sanh và trong những ngày đầu tiên tìm hiểu về NGÀI – “Đấng cứu chuộc”. Tôi đã “được” phát hiện là có một động mạch não bị nghẽn. Một tật bẩm sinh mà CHÚA đã làm ra, để nhờ qua đó, 48 năm sau, tôi có được thời giờ nghỉ ngơi và nhờ thời gian nghỉ bệnh này tôi có nhiều thời gian hơn để tìm hiểu về CHÚA và chấp nhận NGÀI vào lòng.

Cuộc đời tôi đã được CHÚA sắp đặt, thật tỉ mĩ, tôi đang nghỉ bệnh và không phải lo lắng gì về tiền bạc. Vì nếu 12 năm trước khi bi ngất xỉu về một epilepsy, và nếu lúc đó tôi mỗ, sẽ không có được tiền bảo hiểm về lương bổng và tiền nhà khỏi phải trả như bây giờ. Chúa đã ban cho tôi được sự bình an. Và qua đó, Người cũng đã ban cho tôi một Ân sũng thật lạ lùng . Bởi vì CHÚA đã không dùng cách chữa bệnh thông thường, như mọi người và bản thân tôi nghĩ, mà là cách tốt đẹp nhất ,vẹn toàn nhất của Chúa : Đấng toàn năng, toàn trí và toàn vẹn.

Tôi đã bật khóc khi hiểu được: « Vì Đức Chúa Trời luôn yêu chúng ta, mặc dầu chúng ta không xứng đáng nhận lãnh Tình Yêu Thương của NGÀI ».

Ca mỗ hoàn toàn thành công, ngoài sự tưởng tượng của mọi người, các vị bác sĩ chuyên khoa giải phẫu, các cô y tá, bộc lộ sự sung sướng khi kết quả đạt được 100%. Thời gian mỗ ,chính xác như dự đoán, đúng 8 tiếng. Tôi không cần phải thở oxygen khi rời phòng mỗ, không ói mửa, không sưng mắt trái……và chỉ hai ngày sau , tôi đã đứng dậy và đi được, rồi  được bác sĩ cho về nhà.

…………………………………………………………………….

Cơn nhức đầu lại tăng lên , lời cầu nguyện của tôi, lời cầu thay của các ông bà Mục Sư, của các anh chị em trong Hội Thánh Monteregie ….Tôi lại thiếp đi trong sự vững lòng có Chúa đang bên cạnh mình……

Nhìn mọi người qua lại, tiếng rên rỉ của đau đớn, sự nôn mửa của những người nằm xung quanh, tôi đã biết rõ là mình đang ở đâu, rồi tôi chợt hiểu 1 điều: «trên đời này, trong những lúc đau khổ nhất của cuộc đời, trong những lúc cô đơn nhất, nguy hiểm nhất và hoạn nạn nhất, người mà mình nghĩ sẽ là Mẹ, vợ, anh chị em hay con cái…. sẽ bên cạnh mình……….nhưng đã không phải như vậy. Vì tôi vừa cảm nhận được là: Chúa Giê-Xu, đã ở bên cạnh tôi như một Người Bạn Đồng Hành, Người đã không bỏ chúng ta, và là người duy nhất, trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh để cứu chúng ta, để chia sẻ sự đau đớn cho chúng ta như Người đã làm, đã chiụ chết trên Thập Tự giá để cứu chuộc tội lỗi cho con người. Tôi lại bật khóc, những giọt nước mắt lại rơi xuống khi tôi tâm sự với cô y tá, và kể cho cô nghe về cảm nhận này…..

Nhưng những giọt nước mắt đó đã không giống như những giọt nước mắt ngày nào hay trước đó, mà những giọt nước mắt đang rơi xuống đó, đang reo vui, reo vui, thật to …thật to …để mọi người trên thế gian này nghe được, để mọi người trên thế gian này cảm nhận được. Ở một nơi nào đó, trong đời sống của loài người , có một NGƯỜI, Đấng cứu chuộc, đang sống, và yêu thương chúng ta như CHA đã yêu thương NGƯỜI…………..

Chúa ơi , con phải biết TRI ÂN NGÀI, vì những kết quả mà các bác sĩ đạt được, sự bình phục nhanh chóng không ngờ của con, chỉ có thể giải thích bằng 1 điều duy  nhất: “ CHÚA đã đặt đôi tay mầu nhiệm và đầy Tình Yêu Thương của NGÀI, trên mọi người, trên mọi phương tiện máy móc, để giúp cho cuộc giải phẫu được thành công trọn vẹn, để chữa lành bệnh cho con.

Chúa ơi, con phải biết làm sao và phải  sống sao để được làm sáng danh NGÀI. Cầu xin Chúa hãy ban phát cho tất cả các con cái của Chúa, cho tất cả những ai đang có được niềm tin về NGÀI , xin CHA hãy ban phát cho nhiều hơn nữa. Cầu xin Chúa, xin Người ban phát cho họ như đã ban cho con.  Amen.

« Nguyện xin anh em được sự bình an , sự yêu thương cùng đức tin ban cho bởi Đức Chúa Trời, là CHA , và bởi Đức Chúa Giê xu CHRIST! » (Êphêso  6 : 23)

GIỌT NƯỚC MẮT REO VUI

Tôi vẫn đi trong đam mê trần thế

Và cuộc đời vẫn le lói ngọn đèn.

Có phải chăng tiền tài là Hạnh Phúc

Là nhà cao là danh vọng, uy quyền.

Để một ngày trong đêm tối triền miên

Chợt nhìn lại ,ôi cuộc đời khô cạn ….

Rồi bệnh hoạn ,cô đơn và buồn chán.

Không Niềm Tin, không ánh sáng, tình thân

Vẫn mong mõi một ngày tôi tìm được

Sự yên lành trong cuộc sống bình an.

Trong khắc khoải của cuộc đời tuyệt vọng

Đâu niềm tin đâu ánh sáng chờ mong?

Chợt đêm tối; kìa, như NGƯỜI trở lại

Đứng nhìn tôi với đôi mắt thật buồn.

Rồi từ đó lòng tôi như chợt tỉnh

Cuộc đời mình cần phải có Niềm Tin.

CHA đã ban vì là ĐẤNG giữ lời,

Ôi bên Chúa , có Người là tất cả

Phép nhiệm mầu lần nữa lại ban ra

Cứu hồn tôi như muôn vạn linh hồn

Đang khô héo sống cuộc đời vắng Chúa

Người trở về nhắc nhở với yêu thương

Và tha thứ như Người hằng tha thứ…..

Giọt nước mắt chợt rơi, tôi lại khóc

Thêm một lần, cứu Chúa chuộc tội tôi

Giọt nước mắt lại rơi vì xúc động;

Trong tình yêu đầy tha thứ bao dung

Giọt nước mắt lại rơi và rơi mãi…

Vì reo vui để ca tụng danh Ngài

Giọt nước mắt lại rơi và rơi mãi…

Để reo vui tôi có Chúa trong đời.

TNKT- 12/07/2005

—————————————————————————————————————-

Nếu muốn tìm hiểu thêm về đạo Tin Lành cũng như Chúa Giê-xu xin các bạn hãy đến tại nhà thờ T in Lành gần nhất nơi các bạn đang sống để được giúp đỡ. Hoặc các bạn có thể liên lạc với chúng tôi qua các cách sau :

One thought on “Người Bạn Đồng Hành và Những giọt nước mắt reo vui

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s